Mâu thuẫn nội ngoại khiến U22 Indonesia thất bại tại SEA Games

Sáu tháng cuối năm 2025 chứng kiến bóng đá Indonesia rơi vào vòng xoáy thất bại hiếm thấy mà đỉnh điểm là bị truất ngôi tại SEA Games 33 từ vòng bảng.

Đông - Tây kết hợp ra một đội hình U22 rời rạc.

Nửa cuối năm 2025 có thể xem là giai đoạn u ám nhất của bóng đá Indonesia trong nhiều năm trở lại đây. Những kỳ vọng lớn lao được xây dựng từ chiến lược nhập tịch rầm rộ, từ tham vọng vươn tầm châu lục đến giấc mơ World Cup 2026, lần lượt sụp đổ theo cách đau đớn nhất.

Sáu tháng cuối năm: khi mọi tính toán đều thua

Thất bại ở vòng loại World Cup 2026 là cú đòn nặng nề nhất. Indonesia bước vào vòng loại thứ tư với tâm thế khác hẳn trước đây: dàn cầu thủ gốc châu Âu đông đảo, HLV Patrick Kluivert với hào quang quá khứ và sự hậu thuẫn tài chính mạnh mẽ từ Chủ tịch Erick Thohir.

Tuy nhiên, hai trận thua liên tiếp trước Saudi Arabia và Iraq nhanh chóng kéo đội tuyển xứ vạn đảo trở lại mặt đất. Thực tế phũ phàng cho thấy, ngay cả khi nhập tịch ồ ạt, Indonesia vẫn còn kém xa nhóm đầu châu Á về bản lĩnh, tư duy chiến thuật lẫn chiều sâu đội hình.

Vấn đề không chỉ nằm ở chuyên môn. Chiến lược nhập tịch là một canh bạc tốn kém. Việc duy trì một đội tuyển với nhiều cầu thủ gốc Âu đòi hỏi ngân sách khổng lồ, từ lương thưởng, chế độ đãi ngộ cho đến các khoản hậu cần.

Nếu không có nguồn lực cá nhân và uy tín chính trị của Erick Thohir, mô hình này khó có thể tồn tại lâu dài. Nhưng ngay cả khi tiền bạc được bơm vào liên tục, kết quả vẫn không tương xứng, khiến niềm tin của người hâm mộ bị bào mòn nghiêm trọng.

Ở cấp độ trẻ, tình hình cũng không khá hơn. Indonesia thất bại trước Việt Nam ở trận chung kết U23 Đông Nam Á 2025, rồi tiếp tục gục ngã trước Hàn Quốc tại vòng loại U23 châu Á. Việc không giành vé dự VCK U23 châu Á là một bước lùi rõ rệt so với thành tích hạng tư châu lục trước đó. Những kết quả này cho thấy bóng đá trẻ Indonesia đang xuất hiện khoảng trống đáng lo ngại, khi lứa cầu thủ kế cận không đạt được chất lượng như thế hệ từng vô địch SEA Games 2023.

Sáu tháng cuối năm, từ đội tuyển quốc gia đến U23, Indonesia gần như thất bại toàn tập. Những chiến thắng lẻ tẻ không đủ che mờ một bức tranh u ám, nơi các quyết sách lớn liên tục cho ra kết quả trái ngược với kỳ vọng.

Indonesia anh 1

Rời SEA Games từ vòng bảng là cú sốc cho bóng đá Indonesia

SEA Games và mâu thuẫn nội tại không thể che giấu

SEA Games 2025 lẽ ra là cơ hội để Indonesia cứu vãn hình ảnh sau chuỗi ngày đen tối. Rút kinh nghiệm từ các thất bại trước đó, ban huấn luyện quyết định bổ sung bốn cầu thủ nhập tịch mang “chất Âu” vào đội hình U22, với hy vọng tạo ra sự khác biệt ở sân chơi khu vực. Nhưng chính tại đây, những mâu thuẫn nội tại của bóng đá Indonesia bộc lộ rõ ràng nhất.

Vấn đề đầu tiên nằm ở sự khác biệt trong tư duy chơi bóng. Các cầu thủ thuần Indonesia quen với lối đá phối hợp ngắn, nhịp độ vừa phải và thiên về kỹ thuật cá nhân. Trong khi đó, các cầu thủ gốc châu Âu lại mạnh về thể hình, tốc độ, khả năng tranh chấp và chơi trực diện. Hai dòng chảy ấy không hòa vào nhau mà tồn tại song song, khiến đội hình Indonesia trở nên rời rạc.

HLV Indra Sjafri đứng trước bài toán khó. Với số lượng cầu thủ nội chiếm đa số, ông buộc phải xây dựng lối chơi dựa trên họ. Thế nhưng, chất lượng của nhóm cầu thủ này lại không đủ tốt để kiểm soát thế trận hay tạo ra sự vượt trội. Indonesia cầm bóng nhiều nhưng thiếu ý tưởng, triển khai tấn công thiếu sắc bén và dễ bị đối thủ bắt bài như trận gặp Philippines và hiệp 1 gặp Myanmar.

Chỉ khi rơi vào thế vô vọng, HLV Sjafri mới chấp nhận “tất tay”, chuyển sang lối chơi thực dụng hơn, tận dụng tối đa ưu thế của các cầu thủ nhập tịch. Bóng dài được sử dụng nhiều hơn, các pha lên bóng trực diện trở thành phương án chính. Khi đó, tiền đạo gốc Hà Lan, Jens Raven được tung vào sân từ giữa hiệp hai và lập tức ghi hai bàn thắng. Nhưng tất cả đã quá muộn. Sự thay đổi đến trong thế bị động, không phải là kết quả của một kế hoạch được chuẩn bị từ đầu.

Thất bại tại SEA Games không chỉ là câu chuyện chuyên môn, mà còn phản ánh sự thiếu thống nhất trong chiến lược phát triển. Indonesia muốn vừa nuôi dưỡng cầu thủ nội, vừa tận dụng cầu thủ nhập tịch, nhưng lại không có một triết lý đủ rõ ràng để kết nối hai lực lượng này. Khi mâu thuẫn không được giải quyết, đội bóng dễ rơi vào trạng thái “nửa vời”, không đủ bản sắc để tạo nên sức mạnh tập thể.

Nhìn rộng hơn, thất bại của bóng đá Indonesia trong năm 2025 không phải tai nạn nhất thời. Đó là hệ quả của một quá trình phát triển thiếu cân bằng, nơi những quyết định mang tính ngắn hạn che lấp các vấn đề dài hạn. Nếu không giải quyết được mâu thuẫn nội tại và xác định lại con đường đi, Indonesia rất có thể sẽ tiếp tục trượt dài, bất chấp những khoản đầu tư khổng lồ và những giấc mơ được vẽ ra đầy tham vọng.

NXB Công Thương giới thiệu cuốn "Triết lý lãnh đạo Park Hang-seo", nghiên cứu những kỹ năng quản trị và phong cách lãnh đạo của ông Park, thứ đã góp phần tạo nên thành công của ông ở tuyển Việt Nam ngày nay.