|
Martinelli ghi bàn giúp Arsenal hoà Man City 1-1. |
Trong bối cảnh Arsenal đầu tư hơn 250 triệu bảng mùa hè, tạo ra sự cạnh tranh gay gắt ở mọi vị trí, Martinelli mất suất đá chính. Anh chỉ ra sân từ đầu 2 trong 6 trận đầu mùa, nhường chỗ cho Leandro Trossard hoặc Noni Madueke. Với nhiều cầu thủ khác, điều này đồng nghĩa với sự chán nản, thậm chí buông xuôi.
Nhưng Martinelli lại chọn cách phản ứng khác: biến sự thất vọng thành động lực, một thứ “cơn giận được kiểm soát” mà đàn anh Theo Walcott - cựu cầu thủ Arsenal - mô tả.
Sự trở lại của một “người kết liễu”
Trước Athletic Club tại League Phase, Champions League, Martinelli vào sân từ ghế dự bị, lập tức ghi bàn và kiến tạo. Nhiều người tin anh sẽ đá chính trước Man City, nhưng Arteta chọn Trossard. Đó là một cú đánh vào tâm lý, nhưng tiền đạo người Brazil không gục ngã. Anh chỉ cần 5 lần chạm bóng trong cả trận, song một trong số đó trở thành khoảnh khắc định đoạt, giúp Arsenal giữ lại 1 điểm quý giá.
Điểm đặc biệt ở Martinelli là anh mang đến cho Arsenal một vũ khí mà ít đồng đội khác có được: khả năng bứt tốc ra sau lưng hàng thủ. Trong một đội bóng thiên về kiểm soát, những pha chạy không bóng như vậy trở thành miếng ghép chiến lược, buộc đối thủ phải lùi sâu, phá vỡ khối phòng ngự vốn tưởng chặt chẽ.
|
Martinelli vào sân từ ghế dự bị và lập tức toả sáng. |
Arteta hiểu rõ giá trị của Martinelli, nhưng ông cũng chủ động thử thách anh. Mùa trước, cầu thủ 24 tuổi gần như không có đối thủ cạnh tranh trực tiếp. Mùa này, với Trossard, Eze hay Madueke, Arsenal buộc anh phải thích nghi với vị thế mới: từ chỗ mặc định đá chính thành “người về sau”.
Cựu cầu thủ Arsenal, Theo Walcott nhận định rất đúng: “Các HLV luôn muốn thử lòng học trò. Arteta đang khiến Martinelli bùng nổ vì phải chứng minh mình xứng đáng”. Và thực tế đã chứng minh: thay vì gục ngã, cầu thủ người Brazil càng chơi quyết tâm hơn.
Trong khi đó, Declan Rice cũng khẳng định: “Có những cầu thủ sẽ chán nản khi bị đẩy lên ghế dự bị. Nhưng Martinelli thì khác, anh ấy luôn sẵn sàng tạo ra khoảnh khắc lớn”.
Về phần mình, Martinelli từng thừa nhận: “Tôi không muốn ngồi dự bị. Tôi muốn chơi 90 phút mỗi trận, nhưng HLV có lý lẽ riêng và tất cả đều tin tưởng ông ấy”. Đó là một phát biểu đơn giản nhưng phản ánh đúng bản chất: sự kiên nhẫn và khát khao cùng tồn tại, biến anh thành mẫu cầu thủ hiếm có - không bằng mặt nhưng luôn bằng lòng để tập thể đi lên.
Chính thái độ này mới khiến bàn thắng vào lưới Man City trở nên giá trị hơn cả. Nó không chỉ mang lại 1 điểm, mà còn chứng minh cho Arteta thấy: ông có thể tin cậy vào Martinelli, dù từ ghế dự bị hay trong đội hình chính.
Bài toán của Arteta
Arsenal đang sở hữu chiều sâu hiếm thấy. Bộ ba Martin Zubimendi - Declan Rice – Mikel Merino mang lại sức mạnh kiểm soát, nhưng hiệp một trước Man City lại thiếu đi tính đột phá. Sự thay đổi ở giờ nghỉ - khi Bukayo Saka và Eberechi Eze vào sân - khiến trận đấu thay đổi cục diện. Đặc biệt, Martinelli chính là mảnh ghép cuối cùng để cụ thể hóa ưu thế ấy bằng bàn gỡ hòa.
Điều này mở ra câu hỏi: Arteta có quá bảo thủ khi đặt niềm tin vào cấu trúc chắc chắn thay vì tung ra những cầu thủ tấn công ngay từ đầu? Ông phủ nhận, nhưng rõ ràng những “người kết liễu” từ ghế dự bị đã làm nên khác biệt.
|
Bàn thắng của Martinelli đặt ra cho Mikel Arteta bài toán về cách sử dụng anh. |
Có thể chính Arteta cũng đang tính toán: giữ Martinelli trong trạng thái “nửa thách thức, nửa công nhận” để khai thác tối đa năng lượng chiến đấu. Một cầu thủ chỉ thực sự lớn khi biết biến sự bất công thành động lực, và Martinelli đang bước vào giai đoạn ấy.
Bóng đá đỉnh cao nhiều khi không chỉ là kỹ thuật hay chiến thuật, mà còn là tâm lý. Martinelli mang trong mình sự bức bối của một kẻ từng là ngôi sao không thể thay thế, nay phải ngồi chờ cơ hội. Nhưng thay vì biến thành sự cay cú, anh chuyển hóa nó thành tốc độ, quyết đoán và hiệu quả.
Walcott gọi đó là “cơn giận được kiểm soát”. Rice nhìn thấy ở đó “trái tim và khát vọng”. Arteta có lẽ cũng đang tận hưởng một món quà vô giá: một cầu thủ biết cách chịu đựng nghịch cảnh để tỏa sáng đúng lúc.
Bàn thắng vào lưới Man City không biến Martinelli trở lại ngay lập tức thành trụ cột bất khả xâm phạm, nhưng nó khẳng định một điều: Arsenal không thể tiến xa nếu thiếu anh. Trong mùa giải mà “đội hình B” cũng quan trọng như “đội hình A”, Martinelli chính là biểu tượng cho tinh thần cạnh tranh, cho sức bật của những kẻ bị thử thách.
Với Arsenal, đôi khi một “cơn giận được kiểm soát” lại là thứ vũ khí sắc bén nhất.
Cuốn tự truyện “Basta: My Life, My Truth” xuất bản năm 2019 của kể lại sự nghiệp Marco van Basten dưới góc nhìn thứ nhất. Huyền thoại người Hà Lan khép lại sự nghiệp ở tuổi 28 khi dính chấn thương mắt cá.
Link nội dung: https://businessinvestmentvn.com/con-qua-som-de-gach-ten-martinelli-a268610.html