Son thắng Ronaldo là nỗi ê chề cho Malaysia và Indonesia

Ronaldo dù nhiều lần đoạt Quả bóng vàng châu Âu, nhưng lại chưa thể được tôn vinh ở châu Á mà nguyên nhân không chỉ vì Son Heung-min.

Son vẫn được coi là ngôi sao sáng nhất ở châu Á.

Giải thưởng Cầu thủ hay nhất châu Á do Titan Sports (Trung Quốc) tổ chức hàng năm từ lâu trở thành thước đo danh giá phản ánh vị thế của bóng đá châu lục. Khác với những cuộc bầu chọn mang nặng yếu tố thương mại hay truyền thông, Titan quy tụ 63 chuyên gia hàng đầu từ các liên đoàn bóng đá thành viên AFC và nhiều hãng tin quốc tế uy tín, tạo nên một hội đồng giám khảo giàu chuyên môn và bản sắc khu vực.

Vì sao Ronaldo thua Son tại châu Á?

Năm nay, kết quả một lần nữa khẳng định sự thống trị của những ngôi sao do chính châu Á sản sinh.

Malaysia đang thấp thỏm khi bị FIFA trừng phạt

Điều trớ trêu là trong khi Malaysia và Indonesia hy vọng rằng những “ngôi sao đi thuê” sẽ giúp họ rút ngắn khoảng cách trình độ, thì chính châu Á lại đang gửi đi thông điệp ngược lại: bản sắc và niềm tự hào dân tộc mới là giá trị cốt lõi để khẳng định vị thế.

Giải Titan năm nay là minh chứng rõ nhất cho sự khác biệt ấy. Son Heung-min, Lee Kang-in hay Mitoma đều xuất thân từ các học viện trong nước, lớn lên trong triết lý bóng đá địa phương, trước khi tự mình vươn ra châu Âu. Họ không cần đặc quyền nhập tịch, không nhờ dòng máu lai để tìm cơ hội, mà chinh phục thế giới bằng chính đôi chân của mình.

Ngược lại, Ronaldo, Benzema hay Riyad Mahrez dù ghi hàng chục bàn ở Saudi Pro League vẫn bị nhiều chuyên gia xem là người ngoài cuộc trong cuộc bầu chọn dành cho “Cầu thủ hay nhất châu Á”. Đó không phải sự thiếu tôn trọng, mà là cách châu Á tự nhắc nhở rằng bóng đá nơi đây không thể chỉ là nơi tiêu tiền để mua danh tiếng.

Bản lĩnh châu Á không thể mua bằng tiền

Sự lựa chọn của Titan Sports vì thế mang ý nghĩa vượt xa khuôn khổ thể thao. Nó phản ánh một niềm tự tôn văn hóa, rằng châu Á cần tự hào với chính những con người của mình, thay vì cố gắng “mượn hào quang” của những nền bóng đá khác.

Trong khi Hàn Quốc hay Nhật Bản đầu tư dài hạn vào hệ thống đào tạo trẻ, gửi cầu thủ ra nước ngoài học hỏi và xây dựng nền bóng đá bền vững, thì Malaysia và Indonesia vẫn tìm đường tắt bằng cách nhập tịch vội vàng, chạy theo thành tích ngắn hạn.

Kết quả, họ có thể tiến vài bước ở vòng loại, nhưng đẩy người hâm mộ hoang mang với giải vô địch trong nước. Họ vì tầm nhìn ngắn hạn, làm xáo trộn cả hệ thống tổ chức, đào tạo bóng đá của chính quốc gia mình. Thậm chí, chính sách của họ còn tạo tác động xấu đến nền bóng đá khu vực.

Nhap tich anh 3

Indonesia cũng phá sản với chiến lược Hà Lan hóa đội hình

Chiến thắng của Son Heung-min, vì vậy, không chỉ là niềm tự hào của Hàn Quốc, mà còn là lời cảnh tỉnh cho cả khu vực Đông Nam Á: bóng đá muốn đi xa phải đi bằng chính đôi chân của mình. Tiền có thể mua danh hiệu, nhưng không thể mua bản sắc và niềm kiêu hãnh.

Chừng nào Malaysia và Indonesia còn chưa hiểu được điều đó, họ sẽ vẫn chỉ là người đứng ngoài nhìn khi châu Á vinh danh những ngôi sao thực thụ - những người như Son Heung-min, mang trong mình tinh thần và linh hồn đích thực của bóng đá châu Á.

Mục Thể thao giới thiệu cuốn sách "“Eight World Cups: My Journey through the Beauty and Dark Side of Soccer”xuất bản vào tháng 5/2014 của nhà báo George Vecsey, người giữ chuyên mục thể thao của New York Times trong nhiều năm. Cuốn sách sẽ ghi lại những ký ức không thể nào quên của các kỳ World Cup từ 1982 đến 2010.

Link nội dung: https://businessinvestmentvn.com/son-thang-ronaldo-la-noi-e-che-cho-malaysia-va-indonesia-a274267.html