Liverpool bị bóc trần sau thảm bại

Arne Slot nhắc đi nhắc lại rằng Liverpool “không phải đội quen thất bại”. Nhưng câu nói ấy đang trở thành một nghịch lý chua chát.

Liverpool tiếp tục lún sâu trong khủng hoảng.

Trong hai tháng, Liverpool thua 9/12 trận. Và trận thua 1-4 trước PSV Eindhoven ngay tại Anfield thuộc League Phase, Champions League rạng sáng 27/11 không chỉ là một cú tát, mà là bằng chứng rõ ràng nhất cho thấy đội bóng này đang đánh mất mọi giá trị từng tạo nên thời kỳ rực rỡ của họ. Đây không phải một cú sảy chân. Đây là một sự sụp đổ có hệ thống.

Tinh thần đã gãy

Tình huống Van Dijk để bóng chạm tay trong vòng cấm là chi tiết mở ra cả bi kịch. Một thủ lĩnh từng là biểu tượng của sự điềm tĩnh, của khí chất thép, lại bật nhảy chống phạt góc với cánh tay giơ cao như một hậu vệ nghiệp dư. Không ai tin vào mắt mình. Nhưng điều đáng lo hơn là phản ứng sau bàn thua.

Không ai nổi nóng. Không ai thúc đẩy đồng đội. Không một tiếng gào gọi nhau đứng dậy. Một Liverpool từng bùng cháy cảm xúc giờ trông như đội bóng đánh mất linh hồn.

Sau đó, Liverpool có những phút giây gượng dậy, đáp trả. Gakpo xử lý hay, Szoboszlai ập vào đá bồi chuẩn xác. Một phút sáng. Nhưng chỉ một phút.

Sau bàn gỡ, Liverpool không xây dựng được bất kỳ nhịp chơi nào ổn định. Từng đợt lên bóng đều thiếu quyết tâm ở khâu cuối. Cảm giác như mỗi cầu thủ đều sợ sai hơn là muốn chiến thắng.

Van Dijk đánh đầu trúng xà. Mohamed Salah sút thiếu lực. Hugo Ekitike dứt điểm vội. Cody Gakpo lúng túng trong lựa chọn cuối. Mọi cơ hội đều giống những nỗ lực rời rạc, thiếu niềm tin, như thể chính họ không tin bóng sẽ đi vào lưới.

Trong khi đó, Kovar chơi như một thủ môn đẳng cấp thế giới. Nhưng vấn đề không nằm ở người gác đền này. Vấn đề là Liverpool không còn biết cách bóp nghẹt đối phương như họ từng làm bao năm. Đây mới là chi tiết đau nhất.

Liverpool anh 1

Liverpool đánh mất chính mình.

Những gì PSV thể hiện, tốc độ, bản lĩnh, sự bùng nổ ở hiệp hai, từng là DNA Liverpool của Klopp. Mauro Junior thoát pressing như chỗ không người. Guus Til dứt điểm như một sát thủ lạnh lùng. Couhaib Driouech khai thác mọi sai lầm như kiểu Liverpool thời hoàng kim từng làm với đối thủ.

PSV đá như thể họ là đội chủ nhà. Họ chạy nhiều hơn, quyết liệt hơn và tỉnh táo hơn. Liverpool lùi lại, sợ hãi, chờ đợi. Đội bóng từng khiến mọi đội run chân khi đến Anfield giờ lại run rẩy ngay trong chính thánh đường của mình.

Phút hoảng loạn

Phút 73, Ibrahima Konate khống chế hỏng, xử lý vụng về, rồi để Pepi thoát xuống. Cú sút trúng cột dọc chỉ là chi tiết phụ. Điều quan trọng là hình ảnh Konate loạng choạng, quay đầu lại tìm bóng trong sự bối rối hoàn toàn.

Không có sự chủ động. Không có sức mạnh. Không có uy quyền của một trung vệ Liverpool. Driouech ập vào ghi bàn thứ ba ngay sau đó, đơn giản vì anh… nhanh hơn, tỉnh hơn và muốn chiến thắng hơn. Một phút bóng dội cột là khoảnh khắc Liverpool cần tỉnh táo nhất. Nhưng đó lại là khoảnh khắc họ gục ngã.

Khi Driouech ghi bàn thứ tư, khán đài Anfield để lộ từng khoảng trống. Không phải vì người hâm mộ quay lưng. Họ đơn giản không chịu nổi cảnh đội bóng mình yêu buông xuôi. Liverpool từng là đội bóng chiến đấu tới phút cuối. Nhưng ở đây, họ không chiến đấu, mà đầu hàng.

Người rời sân sớm hiểu rằng việc ngồi lại không mang lại hy vọng nào. Và đó là tín hiệu rõ nhất: khủng hoảng ở Liverpool không nằm ở chiến thuật, mà nằm ở tinh thần.

Liverpool anh 2

Konate bất lực trong ngày Liverpool thua thảm.

Liverpool không thua vì thiếu nhân sự. Không thua vì sai lầm cá nhân. Họ thua vì đánh mất thứ quan trọng nhất: bản lĩnh. Klopp từng xây dựng Liverpool bằng cảm xúc, sự điên cuồng và tinh thần chiến đấu. Slot đang cố tạo ra một Liverpool mới, nhưng những gì diễn ra cho thấy đội bóng này đang rơi vào trạng thái vô định.

Càng lúc, họ càng giống một tập thể không dám nhìn vào gương. Liverpool cần một cú hích mạnh, hoặc mùa giải sẽ tan thành tro bụi.

Link nội dung: https://businessinvestmentvn.com/liverpool-bi-boc-tran-sau-tham-bai-a285568.html