Morgan Rogers buộc tuyển Anh phải chọn

Khi Thomas Tuchel còn cân nhắc, Morgan Rogers đã lên tiếng bằng phong độ.

Khi Thomas Tuchel còn cân nhắc, Morgan Rogers đã lên tiếng bằng phong độ.

Câu hỏi lớn nhất quanh các đợt tập trung gần đây của tuyển Anh vẫn xoay quanh một vị trí: ai sẽ đá số 10 ở World Cup? Jude Bellingham, Cole Palmer, Phil Foden, danh sách ứng viên đủ khiến mọi HLV phải đau đầu. Nhưng ở thời điểm này, Morgan Rogers đang đưa ra câu trả lời trực diện nhất, không bằng danh tiếng, mà bằng màn trình diễn.

Hôm 22/12, khán giả tại Villa Park đứng dậy vỗ tay khi Rogers rời sân sau cú đúp vào lưới Manchester United. Chiến thắng 2-1 ấy không chỉ giúp Aston Villa nối dài mạch thắng lên con số 10, mà còn khắc họa rõ ràng vai trò trung tâm của Rogers trong hệ thống của Unai Emery. Ở thời điểm Villa nuôi giấc mơ đua vô địch Premier League, Rogers chính là nhịp tim của đội bóng.

Điều đáng nói không chỉ là hai bàn thắng. Đó là thời điểm Rogers lên tiếng. Bàn mở tỷ số đến ngay sát giờ nghỉ, trong lúc Villa bị lấn lướt. Bàn thứ hai xuất hiện chỉ sau khi MU gỡ hòa, khiến đối thủ không kịp ổn định.

Trước đó một tuần, Rogers cũng là người ghi bàn quyết định muộn màng vào lưới West Ham, giúp Villa thoát hiểm trong thế trận khó khăn. Những khoảnh khắc ấy phản ánh rõ phẩm chất quan trọng nhất của một số 10: biết xuất hiện khi đội bóng cần nhất.

Rogers không phải mẫu cầu thủ chỉ sống bằng những cú cứa lòng đẹp mắt. Điểm mạnh lớn nhất của anh nằm ở khả năng cầm bóng tốc độ cao, kéo đội hình từ phòng ngự sang tấn công chỉ trong vài nhịp chạm.

Khi Villa chơi không quá áp đảo, chính sự dũng cảm và quyết đoán của Rogers giúp họ vẫn giữ thế chủ động. Anh không chờ trận đấu mở ra, mà tự tay mở khóa thế trận.

So với những ứng viên khác của tuyển Anh, Rogers có một lợi thế đặc biệt: sự cân bằng. Bellingham toàn diện, Foden tinh tế, Palmer sắc sảo ở không gian hẹp. Rogers thì kết hợp được sức mạnh, tốc độ và tính trực diện. Anh không cần đội bóng xoay quanh mình, nhưng luôn khiến đội bóng tốt hơn khi có mặt.

Morgan Rogers anh 1

So với những ứng viên khác của tuyển Anh, Rogers có một lợi thế đặc biệt: sự cân bằng.

Màn trình diễn của Rogers càng trở nên nổi bật khi đặt cạnh hình ảnh bên kia chiến tuyến. Ruben Amorim hẳn sẽ ước mình có một cầu thủ như vậy, trong bối cảnh MU thiếu hụt nghiêm trọng nhân sự.

Việc mất Bruno Fernandes, cùng sự chật vật của Benjamin Sesko, khiến CLB không có ai đủ khả năng gánh vác những thời khắc quyết định. Rogers thì làm điều đó một cách tự nhiên.

Tất nhiên, một trận đấu không quyết định suất đá chính ở World Cup. Nhưng bóng đá đỉnh cao luôn vận hành theo quán tính phong độ. Rogers ghi ba cú đúp trong sáu trận gần nhất tại Premier League. Đó không còn là sự thăng hoa nhất thời, mà là chuỗi dấu hiệu cho thấy một cầu thủ đang bước vào giai đoạn chín muồi.

Thomas Tuchel không thiếu lựa chọn. Nhưng HLV giỏi nhất là người biết lắng nghe thực tế. Và thực tế đang nói rất rõ: Rogers không chỉ chơi hay, mà còn chơi đúng lúc. Anh tạo ra ảnh hưởng tức thì, kéo đội bóng đi lên và định đoạt trận đấu. Đó là phẩm chất hiếm với một vị trí vốn luôn đòi hỏi nhiều hơn kỹ thuật.

Sau bàn thắng thứ hai, Amadou Onana đặt lên đầu Rogers chiếc vương miện tưởng tượng. Hình ảnh ấy không phải ngẫu nhiên. Ở Villa Park lúc này, Rogers là vua. Và nếu tiếp tục duy trì phong độ ấy, ngai vàng số 10 của tuyển Anh cũng sẽ không còn là câu chuyện tranh luận, mà là câu trả lời đã được viết sẵn trên sân cỏ.

Link nội dung: https://businessinvestmentvn.com/morgan-rogers-buoc-tuyen-anh-phai-chon-a292307.html