Trung niên đi học ở xứ người

Vậy là tôi chính thức xong năm nhất đại học dù đã đi học hai năm nếu tính luôn hai học kỳ tiếng Anh của mình.

đi học - Ảnh 1.

Tuy trở ngại về tiếng Anh, nhiều người Việt lớn tuổi vẫn vượt khó, mạnh dạn đến trường đại học ở nước ngoài - Ảnh: P.L.D.

Tôi gắng học hết luôn mùa hè là vừa kịp tháng 9 vào năm học mới ở trường đại học. Gần 50 tuổi, tôi lại bước vào đại học lần thứ hai ở xứ người để thử thách chính mình.

1. Trước khi quay lại đường học hành, tôi luôn nghĩ mình chỉ có khả năng làm việc, học qua thực hành, còn chuyện ôm sách vở học là không tưởng bởi mình không còn khả năng đó, mình đã 45 tuổi rồi, đã không học lâu lắm rồi.

Cho đến một ngày tôi cảm thấy mình không muốn tiếp tục như vậy nữa, cần thay đổi, thay đổi để tốt hơn. Vậy là tôi thay đổi suy nghĩ và bắt đầu dấn thân vào đường học hành thử xem khả năng mình tới đâu.

Khởi đầu bằng việc

Tác giả (bìa phải) chia vui cùng các bạn hoàn thành cao học ở Canada - Ảnh: NVCC

3. Một tuần, một tháng, rồi vài tháng trôi qua, tôi cứ cố gắng mỗi ngày, nhìn ngang ngó dọc rồi bắt chuyện hỏi thăm coi tụi nhỏ thời nay học kiểu gì, coi có cách học nào của tụi nhỏ có thể áp dụng được với mình không để cố gắng tìm ra cách học phù hợp. Nỗi sợ trong tôi từ từ biến mất hồi nào không hay.

Đi học thời nay không giống thời xưa, các bạn trẻ ai cũng có laptop, iPad, điện thoại thông minh. Trong lớp, các bạn không dùng bút vở ghi chép như hồi xưa mà hầu như tất cả đều gõ trên máy tính hoặc viết trên iPad.

Nhờ có căn bản IT nên tôi không bị ngộp với công nghệ áp dụng trong trường học, cộng với khả năng đánh máy tính của tôi không tệ nên sau hai tuần đầu thì tôi "đu" được theo các bạn.

Tôi bỏ bút vở sang một bên và dùng phần mềm ghi chú để ghi tất cả mọi thứ liên quan tới bài giảng và sắp xếp bài giảng mỗi môn, mỗi tuần theo thư mục. Vì lượng bài mỗi môn khá nhiều, giảng viên dạy khá nhanh nên ghi chú trên laptop sắp xếp bài vở dễ hơn, cần ôn bài tìm kiếm cũng nhanh hơn.

Tới cuối năm học, tôi ôn lại bài để thi, vừa học vừa dùng gôm xóa hết những ghi chú trong sách của những ngày đầu, và nhìn ghi chú đầy trong laptop mới thấy một năm qua mình đã học được rất nhiều. Vậy là tôi chưa già đâu, ít nhất trong chuyện học hành.

Tháng vừa rồi thi, tôi ngồi miệt mài trên thư viện học từ sáng đến chiều, về nhà cơm nuớc xong, tôi lại chạy vô thư viện học tới 1h khuya, không dám ngồi nhà học vì dễ bị xao lãng, dễ buồn ngủ và không hiệu quả. Mà tôi có tuổi rồi thì không thể nhớ tốt như bọn trẻ nên cần nhiều thời gian để học mới nhớ được.

Thi xong, tôi nhìn lại và... tự nể mình vì không hiểu sao mình có thể ngồi miệt mài học ngày mười mấy tiếng trong khoảng thời gian liên tục được như vậy. Điều mà cách đây hai năm về trước có nằm mơ tôi cũng không nghĩ tới.

Kết thúc năm học đầu tiên với kết quả không rớt môn nào, điểm các môn đều đạt yêu cầu của trường để vô chuyên ngành và cũng đạt mục tiêu mình đề ra, tôi mừng rớt nước mắt. Rõ ràng tôi hôm nay đã tốt hơn tôi hôm qua và việc mình muốn làm mình đã làm được.

Hy vọng trong 3 năm tới, tôi đủ sức, đủ kiên trì và may mắn để đi được đến cuối con đường mình lựa chọn và tương lai có thể làm được việc mà mình yêu thích. Đối với tôi vậy là đủ.

Ngoài niềm hạnh phúc vì đi học lại được ở tuổi trung niên tại xứ người, tôi cũng rất vui khi chồng mình và nhiều bạn bè cũng đi học thành công. Chồng tôi đã học xong electrical engineering (kỹ sư điện) và có việc làm tốt.

Tôi cũng mới chia vui với bạn Hương đã hoàn thành cao học ngành giáo dục và trở thành giáo viên xịn sò ở tỉnh bang Ontario (Canada). Bạn Đoan của tôi cũng đang học cao học ngành giáo dục...

Nhìn lại nỗ lực của vợ chồng tôi và bạn bè cũng như nhiều đồng hương khác, tôi còn niềm tự hào: mình là người Việt Nam.

Trung niên đi học ở xứ người - Ảnh 4.Thầy giáo 87 tuổi đi thi cao học: Không để thời gian trôi qua một cách phí phạm

Với ông Nguyễn Tấn Thành, tuổi tác không thể ngăn cản ông chinh phục sự học mà ông chỉ sợ không có nhiều thời gian để học. Và nay ông đi thi cao học.

Đọc tiếp Về trang Chủ đề