Vì Tuổi Trẻ luôn đau đáu với từng phận người

40 năm trước, cứ đến 10h sáng mỗi ngày, báo Tuổi Trẻ ra, tôi lại ngóng chiếc xe đi từ bến xe Miền Đông lên vùng kinh tế mới của Sông Bé ngày ấy. Vì trên xe có tờ Tuổi Trẻ của tôi đặt mua.

Tuổi Trẻ - Ảnh 1.

Phiếu nhuận bút báo Tuổi Trẻ gửi cho tác giả - Ảnh: HUỲNH HOA

Tôi không đến với 50 năm Tuổi Trẻ: ‘Không có bạn đọc, không có Tuổi Trẻ hôm nay’

Hồi đó không dễ mua báo. Tân Uyên là một huyện có các khu kinh tế mới của người TP.HCM. Mỗi ngày chỉ có một chiếc xe màu xanh dương ì ạch đi từ bến xe Miền Đông lên tới chợ huyện giấc 10h, rồi đi tiếp đến khu kinh tế mới Tân Thành, xong ngược về bến xe Miền Đông. 

Cứ đến ngày ra báo, độ hơn 10h tôi lại ngóng chiếc xe này vì có tờ Tuổi Trẻ của tôi đặt mua. 

Lúc đó Tuổi Trẻ ra 3 kỳ mỗi tuần và Tuổi Trẻ Chủ Nhật (nay là Tuổi Trẻ Cuối Tuần) - số tiền mua báo không nhỏ vì đồng lương lúc đó còn còi cọc.

Từ đó đến nay đã gần 40 năm. 

Những câu chuyện trên Tuổi Trẻ giúp tôi đứng vững trong mọi nghịch cảnh 

Vì Tuổi Trẻ luôn đau đáu với từng phận người - Ảnh 2.

Kỷ yếu 50 năm Tuổi Trẻ ra mắt nhân dịp sinh nhật, phác họa toàn bộ hành trình 50 năm phụng sự xã hội, phụng sự bạn đọc của Tuổi Trẻ - Ảnh: BÍCH MAI

Từ một sinh viên còn trẻ người non dạ, lúc nào cũng đau đáu nỗi lo cơm áo gạo tiền, những lo toan về cuộc sống của gia đình, tôi trở thành bạn của Tuổi Trẻ. Tôi viết hơn trăm bài báo trên các trang Nhịp sống trẻ, Tùy bút xanh, Kinh tế, Pháp luật, Nhịp đời qua ống kính, Góc ảnh bạn đọc, Bạn đọc, Tản mạn cuối tuần, Tạp bút, Nhật ký thành phố... trên các ấn phẩm của Tuổi Trẻ. 

Cảm hứng để thành cộng tác viên từng ấy năm của tôi chính là nhờ đội ngũ lãnh đạo, phóng viên, biên tập viên... hết thế hệ này đến thế hệ khác của báo Tuổi Trẻ đã tận tâm, tận lực đưa lên trang báo mỗi ngày những bài viết mang đầy tính nhân văn. 

Những bài báo của Tuổi Trẻ cũng là tinh thần đi đến cùng sự thật để bảo vệ công lý, bênh vực những người yếu thế. 

Đó là những phóng sự điều tra, ký sự pháp đình... gai góc, nhiệt huyết không chỉ làm "nóng" những nghị trường, những buổi họp giao ban các cơ quan mà lan tỏa đến những quán cà phê vỉa hè, trên những chuyến phà... 

Đó cũng là những câu chuyện rất đời, rất tình nghĩa, rất phóng khoáng của mục "Chuyện ấy - bây giờ", "Câu chuyện giáo dục"... 

Cảm hứng để thành cộng tác viên còn là trách nhiệm của một người con của TP.HCM luôn tha thiết đóng góp những sức mọn mình có được cho tờ báo được tin yêu nhất thành phố.

Ban lãnh đạo cũng như đội ngũ cán bộ Tuổi Trẻ khi người này, lúc người khác, nhưng bạn đọc chúng tôi chỉ có một. 

Nhiều người bỏ phố lên rừng. Nhiều người định cư những nơi khá xa. Nhiều người không có trên tay tờ báo còn thơm mùi mực mỗi sáng, nhiều người mắt đã nhòa, tay chân đã run... Nhưng vẫn đâu đó nguyên vẹn tình cảm dành riêng cho Tuổi Trẻ.

Tôi có phần đời thăng trầm, ngọt đắng chua cay. Nhưng tôi đã học từ những bài báo, những câu chuyện trên Tuổi Trẻ để luôn đứng vững trước mọi nghịch cảnh, dù nhiều lúc ranh giới giữa đúng sai mỏng manh như sợi tóc. 

Mong mãi mãi là Tuổi Trẻ

Tôi chỉ biết lấy tâm thiện làm đầu và không để mất lòng trắc ẩn trước mọi cảnh đời xung quanh. Đó là những gì tôi học từ Tuổi Trẻ.

Tôi mong mỏi rằng trước kỷ nguyên vươn mình của dân tộc, Tuổi Trẻ mãi vẫn là Tuổi Trẻ. Tuổi Trẻ có nửa thế kỷ tuổi đời sẽ luôn lấy tôn chỉ PHỤNG SỰ BẠN ĐỌC làm đầu.

Vì Tuổi Trẻ luôn đau đáu từng phận người - Ảnh 3.Hai món quà quý Tuổi Trẻ đã tặng tôi

Gần 40 năm là độc giả thân thiết của Tuổi Trẻ, tôi không bỏ sót tờ Tuổi Trẻ ngày, Tuổi Trẻ Cười nào. Nhưng vẫn nhớ nhất hai món quà Tuổi Trẻ đã tặng tôi.

Đọc tiếp Về trang Chủ đề