Anh Nguyễn Đắc Quý, trưởng nhóm thiện nguyện cộng đồng - Doanh nghiệp xã hội Trăng Khuyết, cho biết
Ấm áp tình người trong quán trọ Sài Gòn Bao Dung
Ở độ tuổi 'cổ lai hy' những cụ ông, cụ bà tuổi 60 - 80 không nơi nương tựa sống đùm bọc lẫn nhau trong quán trọ 'Sài Gòn Bao Dung' như một ngôi nhà chung của người già neo đơn.
Tác giả BÉ HIẾU - TRÍ ĐỨC
Ngôi nhà chung không chỉ là nơi ngủ, nghỉ mà ở đây họ sinh hoạt như một gia đình, đùm bọc thương yêu lẫn nhau, lúc đau ốm, bệnh tật... chăm sóc chia sẻ như anh em một nhà.
Tùy theo điều kiện sức khỏe mỗi người các cụ chọn cho mình một công việc phù hợp đóng góp công sức, chăm chút chiếc xe đạp nhỏ cho trẻ em thuê, bán quà lưu niệm, chạy xe ôm, bán trái cây, vé số, sửa xe... để kiếm thêm thu nhập chi tiêu cá nhân.
Ông Đặng Văn Thông (63 tuổi), thường bắt đầu ngày mới từ 5h sáng với xấp vé số trên tay, nói: "Một ngày tôi chỉ lấy 100 vé, hôm nào được bà con ủng hộ nhiều thì tôi về sớm. Bữa nào ế khách tôi bán tới 1h-2h chiều. Dù vừa qua cơn tai biến, khó khăn trong đi lại nhưng rất vui khi thấy mình vẫn còn có ích".
Bà Bùi Thị Khánh (68 tuổi) tâm sự: "Trước đây tôi bán vé số, lang thang khắp nơi, tối về ngủ nhờ tại trạm xăng. Đến khi về chung sống trong ngôi nhà chung "Sài Gòn Bao Dung" chúng tôi coi nhau như anh em một nhà".