Từ cú xoạc của Rice tới chiến thắng của Arsenal

Arsenal không chỉ đánh bại Bayern Munich. Họ làm điều đó với sự điềm tĩnh của một đội bóng lớn và sự mãnh liệt của một tập thể đang ở thời kỳ chín muồi nhất dưới thời Mikel Arteta.

Declan Rice sắm vai thủ lĩnh tuyến giữa của Arsenal.

Trận thắng 3-1 tại Emirates rạng sáng 27/11 giống như lời tuyên bố gửi tới cả châu Âu: Arsenal đã khác. Họ đang ở đẳng cấp mới. Và trung tâm của sự chuyển mình ấy là Declan Rice.

Pha bóng tóm gọn tất cả diễn ra ngay trước bàn thắng ấn định của Gabriel Martinelli. Harry Kane, người từng gieo ác mộng cho Arsenal không ít lần, cố dẫn bóng lên biên trái. Một khoảnh khắc tưởng như vô hại, nhưng với Bayern đêm đó, mọi hy vọng mong manh đều bị bóp nghẹt ngay từ trứng nước.

Rice lao tới, xoạc chính xác, đứng bật dậy hét lớn. Emirates nổ tung như thể Arsenal vừa ghi bàn. Thông điệp rất rõ ràng: đội bóng này không chỉ chơi hay hơn mà còn mạnh mẽ, giàu khát vọng và quyết liệt hơn bao giờ hết.

Đó không phải một pha bóng đơn lẻ. Đó là hình ảnh xuyên suốt 90 phút. Bayern quen việc bóp nghẹt Bundesliga, nhưng sang London, họ bị Arsenal đè ngược.

Arsenal anh 1

Rice có trận đấu hay trước Bayern.

Rice là người tạo ra nhịp độ ấy. Anh đá như bốn người trong một: vừa là tiền vệ trụ, vừa là số 8 box-to-box, vừa là người quét tuyến hai, vừa là người tổ chức lối chơi trong thoáng giây. Bất kỳ khi nào Arsenal cần ai đó kéo đội hình dâng cao, phá vỡ cấu trúc Bayern, hoặc đơn giản là thổi lửa cho cả tập thể, Rice đều xuất hiện.

Hiệp hai là minh chứng rõ nhất. Pha bứt tốc làm Joshua Kimmich bị bỏ lại rồi buộc Manuel Neuer phải cứu thua chỉ là một trong nhiều khoảnh khắc nói lên sự áp đảo của anh. Bayern không thể vượt qua Rice khi muốn phản công. Họ càng không thể gây áp lực lên anh khi Arsenal triển khai bóng. Trong thế trận đòi hỏi tinh thần thép và đẳng cấp, Rice vượt trội toàn diện.

Nhờ anh, Arsenal có được sự kiểm soát mà họ từng thiếu khi gặp các ông lớn. Những pha cố định của Rice liên tục đặt Bayern vào thế báo động, còn khả năng thu hồi, xử lý một chạm và luân chuyển của anh giúp Arsenal giữ dòng chảy của trận đấu. Bayern chỉ có một khoảng hưng phấn ngắn ngủi sau bàn gỡ của thần đồng Lennart Karl. Còn lại, họ bị cuốn vào nhịp độ mà Arsenal chủ động tạo ra.

Ở mặt trận tấn công, Arsenal cũng cho thấy họ không phụ thuộc vào một cá nhân nào. Eberechi Eze, trong ngày tái ngộ người bạn cũ Michael Olise, chơi một trận thoải mái và mang tính nghệ sĩ đúng phong cách của anh. Đường bấm bóng để Martinelli bứt lên vượt qua Neuer ghi bàn thứ ba là pha bóng của một cầu thủ đang bay bổng. Nhưng chìa khóa nằm ở khoảnh khắc ngay trước đó: chính Martinelli tự đoạt bóng trong chân Olise, lao lên hơn 60 mét, rồi dứt điểm với sự tự tin của một đội bóng biết mình đang ở đỉnh cao.

Arsenal anh 2

Rice có khả năng công thủ toàn diện.

Trước đây, Arsenal thường loạng choạng khi đứng trước cơ hội hạ những đối thủ thuộc “siêu hạng” ở châu Âu. Nhưng chiến thắng này khác hẳn. Đó là trận đấu họ kiểm soát, chủ động, mạnh mẽ từ đầu đến cuối.

Bayern không yếu, nhưng họ bị Arsenal làm cho mờ nhạt một cách đáng báo động. Khi Kane buộc phải lùi sâu đến mức như một tiền vệ kiến thiết bất đắc dĩ, người ta hiểu thế trận đã tuột khỏi tay đội bóng Đức từ lâu.

Từ trận đấu này, câu hỏi lớn nổi lên: Ai cản được Arsenal? Premier League, họ đang dẫn đầu. Champions League, họ băng băng như ứng viên số 1. Arteta nói trước trận rằng Bayern có “đẳng cấp Champions League thuộc một vũ trụ khác”. Nhưng thực tế cho thấy Arsenal đang tăng tốc ở vận tốc siêu ánh sáng. Họ không chỉ bắt kịp, mà còn có dấu hiệu vượt qua phần còn lại châu Âu.

Điều đó chỉ xảy ra khi đội bóng có thủ lĩnh thực sự. Và lúc này, không ai đóng vai trò đó rõ rệt hơn Declan Rice. Anh không chỉ đá hay, mà còn kéo tập thể đi lên mỗi phút trên sân. Nếu đây là phiên bản đỉnh cao nhất của Rice, châu Âu cần phải dè chừng.

Còn Arsenal, họ có quyền tin rằng mùa này có thể là mùa mang lại sự hoàn tất của cả một dự án kéo dài sáu năm.